Ngày: Tháng Tám 22, 2019

Đào Tố Loan, người đàn bà mê Opera đến cháy bỏng

Không lựa chọn con đường khiến khán giả nhớ mặt nhiều ngay sau khi giành quán quân Sao Mai 2011, Đào Tố Loan chọn học hành để có một bước đi lâu dài hơn trong sự nghiệp ca hát. Là nghệ sĩ theo dòng nhạc thính phòng Opera cổ điển, Đào Tố Loan có thể giao tiếp được 3 ngoại ngữ. Chị bảo chính vì tình yêu với opera trong chị quá lớn nên đã tạo động lực cho chị từng bước đi tới ngày hôm nay.

Thạo 3 ngoại ngữ vì muốn tìm hiểu về Opera cổ điển

– Đào Tố Loan sẽ trình diễn tác phẩm nào trong chương trình Điều Còn Mãi 2019?

Năm nay, tôi rất vui và thú vị khi được thể hiện một tác phẩm mang hơi hướm dân ca “Lời ca dâng Bác”. Khi sắp thể hiện một tác phẩm, tôi có thói quen nghiên cứu và tìm hiểu kỹ về tác phẩm. Khi hiểu rõ thì người thể hiện có thể truyền tải đúng tinh thần của bài hát tới khán giả. Ngoài ra, tôi cũng sẽ tham gia tiết mục kết “Bay lên Việt Nam” cùng tất cả các ca sĩ và Dàn nhạc Giao hưởng.

– Việc hát cùng dàn nhạc giao hưởng có lẽ sẽ không khó khăn với chị?

Tôi may mắn bởi đã được hát với dàn nhạc giao hưởng rất nhiều. Điều khó khăn ở đây đó là tôi là ca sĩ thính phòng opera nhưng lần này lại hát một bài mang hơi hướm dân ca. Tuy nhiên, đó cũng chính là điểm thú vị cho tôi khi tham gia Điều Còn Mãi năm nay. Tôi có cơ hội được thể hiện một mảng khác, gần gũi với khán giả. Tôi mong mọi người sẽ yêu thích và đón nhận tác phẩm này.

Đao Tố Loan trên sân khấu của Around the world

 Cuộc sống của chị có thay đổi như thế nào sau 9 năm đạt giải Sao Mai?

Sao Mai là bệ phóng cho tất cả các ca sĩ không riêng gì tôi. Đó là một bước ngoặt cuộc đời, một bước đệm nhưng chưa phải đầy đủ. Sau cuộc thi, tôi đã phải cố gắng tìm tòi, học hỏi rất nhiều để trở nên hoàn hảo hơn trong mắt công chúng – những người yêu mến dòng nhạc này.

– Điều gì đã thúc đẩy để chị lựa chọn đi du học bỏ cơ hội chạy show kiếm tiền ngay sau khi đoạt giải cao ở Sao Mai?
Tôi là một người có cá tính mạnh mẽ nên không thích chọn con đường giống người khác để phấn đấu theo họ. Tôi chọn con đường học hành để có những bước dài trong tương lai. Tôi từng tìm nhiều học bổng xin đi học ở Đức, Nauy và Áo. Một lý do nữa khiến tôi làm vậy đó chính là tình yêu thính phòng opera cổ điển trong tôi quá lớn. Và khi muốn tìm hiểu sâu chắc chắn việc sang nước ngoài học hỏi vì đó là cầu nối để tôi mở mang kiến thức cho mình. Tôi cũng muốn mang những điều mình học được để cống hiến và truyền đạt lại cho học sinh của mình.

– Không phải ai cũng tìm được con đường đi học ở nước ngoài, nói được nhiều ngoại ngữ là lợi thế của chị?

Ngay từ đầu tôi chọn con đường này ngoại ngữ chính là việc đầu tiên tôi phải học. Bởi chỉ có ngoại ngữ mới giúp tôi hiểu được những gì bạn bè quốc tế muốn truyền tải.  Trước khi thi Sao Mai, tôi cũng nói được tiếng Anh kha khá nhưng sau đó tôi đã phải tự học thêm nhiều. Tôi cũng chưa giỏi quá nhưng giao tiếp bình thường có thể đáp ứng được. Hiện tại, tôi có thể giao tiếp bằng tiếng Anh, Đức, Italy.

Đào Tố Loan được vinh dự trao tặng danh hiệu

– Thể loại thính phòng Opera kén người nghe, chị đã nỗ lực như thế nào để có thể theo đuổi và sống bằng nghề?

Tôi phải cảm ơn thế hệ đi trước. Họ hy sinh cho nền âm nhạc mới có ngày hôm nay cho những người như Tố Loan. Đất nước đang trong thời kỳ hội nhập, phát triển thì không thể vắng bóng thể loại âm nhạc sang trọng đó. Hiện tại, tuy thể loại nhạc này còn kén người nghe nhưng tôi vẫn có thể sống được với niềm đam mê của mình. Lượng khán giả của dòng nhạc này bây giờ tốt hơn trước rất nhiều. Tôi cũng hy vọng, trong tương lai, âm nhạc cổ điển opera thính phòng sẽ ngày càng tiến gần hơn tới khán giả.

– Bản thân chị làm cách nào để đến gần hơn với khán giả?

Thực tế mọi người có xu hướng nghe những giai điệu lời ca tiếng hát dễ nghe dễ nhớ. Tôi cũng rất mong muốn có thể làm một chương trình của riêng mình để đến gần hơn với khán giả. Tôi sẽ lên một chương trình gần gũi với khán giả, hướng tới đáp ứng cho khán giả dễ nghe, dễ hưởng thụ và tận hưởng những giai điệu đẹp chứ không nhất thiết phải hiểu được tường tận bài hát.

– Khi đứng ở sân khấu quốc tế, chị có gặp trở ngại gì?

Có chứ. Lần đầu tiên tôi đứng trên sân khấu lớn là ở Sao Mai. Sau đó, tôi đi học ở Đức và Nauy. Tôi cũng có cơ hội biểu diễn ở trên sân khấu quốc tế cùng các bạn sinh viên quốc tế khác. Sự hồi hộp, lo lắng nhiều hơn rất nhiều. Ở nước ngoài, ngay cả một em nhỏ cũng có hiểu biết rất tốt về opera. Ở Singapore, tôi đăng ký tham gia thi với mục đích học hỏi bởi các bạn quốc tế có khả năng hát rất tốt. Tôi chưa bao giờ nghĩ tới việc bản thân sẽ đoạt giải. Cuộc thi của họ tổ chức rất chuyên nghiệp, giờ giấc tập luyện rất chính xác. Khi ngồi nghe các bạn tập luyện, tôi đã bị choáng và run vì họ hát quá tốt. Nhưng không ngờ, lần đó tôi lại may mắn giành giải quán quân. Tôi hạnh phúc khi không uổng phí công sức bỏ ra một thời gian khá dài để học hỏi. Do đó, tôi nghĩ, nếu ngay từ đầu chưa làm đã nghĩ sẽ không làm được thì mình sẽ thất bại. Khi cố gắng hết mình, có lẽ điều bất ngờ sẽ tới. Nếu còn trẻ, tôi sẽ tham gia nhiều cuộc thi hơn nhưng tôi bị quá độ tuổi nên rất tiếc.

‘Không bao giờ tự hài lòng’

– Chị đã đạt được một số thành tựu, chị có hài lòng về con đường mình đã chọn?

Tôi chưa bao giờ hài lòng về bản thân mình. Một vị Giáo sư nước ngoài nói với tôi rằng, người nghệ sĩ opera sẽ đi xuống nếu họ bằng lòng với những gì mình đang có hiện tại. Người nghệ sĩ opera vất vả đó là phải tìm hiểu rất nhiều, phải học nhiều ngoại ngữ, hiểu về nền âm nhạc cổ điển tốt và phải nắm vững về kiến thức về âm nhạc. Âm nhạc cổ điển chiếm quá nhiều thời gian về việc học. Khi tôi chọn học hỏi sẽ không thể có nhiều thời gian để biểu diễn. Sắp tới, tôi sẽ quay lại Singapore diễn một đêm Gala Concert. Tôi đã tốn rất nhiều thời gian để tìm hiểu ý nghĩa của tác phẩm sẽ biểu diễn. Đôi khi tôi ngẫm, người nghệ sĩ chọn theo âm nhạc cổ điển sẽ rất vất vả. Tôi mong trong tương lai, những người nghệ sĩ như tôi sẽ được nhìn nhận, đồng cảm và công nhận bởi để hát 2-3 tiếng trên sân khấu, chúng tôi đã phải khổ luyện rất nhiều. Tôi rất thích hát nhiều thể loại nhạc Việt Nam nhưng không có quá nhiều thời gian. Do vậy, lần hát trong Điều Còn Mãi năm nay cũng là một may mắn cho tôi.

– Ông xã là người rất quan trọng trong việc định hướng chị đi theo con đường ca hát?

Đúng vậy! Nếu không có ông xã, có lẽ tôi sẽ không có ngày hôm nay. Trước đây, gia đình tôi cũng nghèo nên không mơ tưởng đi học. Ngay từ khi là bạn, chồng thấy tôi có khả năng nên đã hướng tôi đi học và theo nghệ thuật. Chồng tôi làm bên ngân hàng nhưng rất yêu âm nhạc và có tốt chất viết nhạc. Anh ấy mới gia nhập Hội nhạc sĩ Hà Nội và viết nhiều tác phẩm cho thị trường. Hiện tại, anh vẫn luôn là người sát cánh bên tôi mỗi dịp quan trọng. Tôi luôn biết ơn vì anh đã luôn ủng hộ, thậm chí nhiều lúc thay tôi chăm sóc cho các con khi tôi quá bận rộn.

 Công việc bận rộn như vậy, chị giành thời gian nào cho gia đình?

Nếu không đủ tình yêu và niềm đam mê với opera cổ điển, có lẽ tôi đã không thể cân bằng được. Lượng công việc của người phụ nữ có gia đình rất khủng khiếp. Có những ngày, tôi đầu tắt mặt tối từ sáng tới tối, vừa dạy con học, vừa tìm hiểu nhưng tôi vẫn có thể vượt qua được. Bên cạnh đó, sự động viên của gia đình cũng tạo động lực lớn cho tôi có thể yên tâm làm việc.

– Chị có định hướng cho các con theo con đường ca hát?

Con gái 4 tuổi của tôi cũng có năng khiếu. Cháu thuộc rất nhanh những bài hát mới của bố. Những nốt cao trong bài hát mà tôi phải tập nhiều cháu lên một cách dễ dàng. Cháu cũng biết hát giọng thật, giọng giả thanh. Nhưng tôi không phải người quân phiệt mà chỉ hướng cho các con. Tôi sẽ tạo mọi điều kiện giáo dục, hướng cho con. Nếu con không thích tôi cũng sẽ để cháu làm gì mình thích chứ không nhất thiết phải theo nghề mẹ.

(Vietnamnet)

Tôi chọn con đường học hành để có những bước dài trong tương lai. Tôi từng tìm nhiều học bổng xin đi học ở Đức, Nauy và Áo. Một lý do nữa khiến tôi làm vậy đó chính là tình yêu thính phòng opera cổ điển trong tôi quá lớn